Khoảng cách xa dần

Mẹ sửng sốt khi thấy trên bàn học tôi cuốn sách nói về giới tính. Tôi thì đỏ mặt, bối rối như bị bắt quả tang làm một việc gì xấu lắm: “Con mượn của đứa bạn trên lớp mà”. Mẹ không nói gì, chỉ lặng đi một lúc rồi quay ra. Nhưng tôi biết rõ mẹ đang nghĩ gì. Cách đây chưa lâu,tôi có hỏi mẹ một câu về chuyện liên quan đến vấn đề giới tính mẹ đã nhìn tôi như thể có chuyện gì ghê gớm đã xảy ra: “Sao con lại quan tâm đến việc này. Chẳng nhẽ...?”. “Con chỉ muốn biết...” tôi ấp úng. Mẹ nghiêm mặt: “Việc của con là học, đừng vội quan tâm ba cái chuyện người lớn đó”.
Việc của tôi là học, đương nhiên thế. Nhưng không có nghĩa là tôi không có quyền quan tâm đến những chuyện khác. Tôi đã 15 tuổi. Chẳng nhẽ mẹ lại không biết con gái 15 tuổi đã phát triển thế nào. Thái độ của mẹ khiến tôi cảm thấy vô cùng xấu hổ khi lần đầu tiền đi mua băng vệ sinh. Và tôi cũng tự mình đi mua áo nịt ngực về mặc trong nỗi ngượng ngùng. Giữa ngày hè nóng nực mà tôi phải mặc đến hai chiếc áo dày cộmđể mọi người không phát hiện ra mình đã lớn.
Tôi thấy mình đã thay đổi rất nhiều. Không còn là một đứa trẻ nữa mà đã bắt đầu có dáng dấp một thiếu nữ. Cả trong suy nghĩ. Nhưng mẹ không chịu thừa nhận điều đó. Có bao nhiêu thắc mắc muốn hỏi mẹ nhưng tôi biết nếu nói ra thế nào cũng bị ăn mắng. Một lần, không hiểu sơ ý thế nào tôi đã đánh rơi lá thư của một cậu bạn trong lớp học và mẹ đã đọc được. Tối đó, mẹ đã vào phòng tôi và mắng tôi một trận khiến tôi vừa ngượng vừa chán. Tôi chán cách cư xử của mẹ vô cùng rồi
Mẹ tôi sống trong một thời đại khác. Khi đó giới tínhlà một đề tài không bao giờ được bàn tới trong gia đình. Tình yêu là một cái gì riêng tư, nếu có mơ mộng, lãng mạn thì cũng tự mình biết với mình. Đã sang một thời đại khác rồi vậy mà mẹ vẫn muốn tôi “gà tồ” như thế sao. Mẹ tin rằng không biết gì về chuyện đó là dấu hiệu cho biết con của mình vẫn còn ngây thơ.Là cách giữ cho con an toàn tuyệt đối. Tôi nghĩ chính mẹmới là ngây thơ.
Cô bạn tôi kể rằng khi bạn ấy hỏi bất cứ câu hỏi nào về giới tính thì mẹ bạn ấy liền nổi giận. Mẹ bạn ấy còn nói: “Đừng thắc mắc nữa, lấy chồng rồi ai cũng biết”. Mà chúng tôi còn lâu mới đến tuổi lấy chồng, chẳng lẽ trong suốt chừng đó thời gian chúng tôi không được biết gì. Mẹ bạn ấy cũng thật ngây thơ.
Cứ thế bạn ấy được coi là con gái ngoan, sống đúng với đạo đức truyền thống. Cho đến hôm phát hiện ra bạn vừa đi phá thai về thì mẹ bạn không “ngây thơ” được nữa mà chết đứng.
Tôi không trách mẹ không thoải mái với con gái trong việc nói về giới tính khi biết rằng hầu hết các bạn gái trong lớp cũng vậy với mẹ họ. Không cómẹ giúp đỡ thì chúng tôi vẫn có nhiều cách khác để thoả mãn những băn khoăn. Sách, báo, internet, đài truyền hình, phát thanh và cả bạn bè. Chúng tôi thường trao đổi, chia sẻ cho nhau, vừa về những kinh nghiệmthực tế vừa tưởng tượng.
Nhưng có một điều không biết các bà mẹ có nhận ra hay khôngđó làkhoảng cách giữ mẹ và chúng tôi ngày càng xa dần, chúng tôi rất sợ để mẹ biết được những suy nghĩ của mình./.